Bước vào đời tu -Tặng các Anh Em chủng sinh khóa 2011
Thứ tư - 05/10/2011 10:16Bước vào đời tu
Tặng các Anh Em chủng sinh khóa 2011
Tôi tin rằng: Khi các bạn đặt bút viết đơn xin dự tu vào chủng viện thì các bạn cũng đã trải qua những chuỗi ngày trăn trở. Những câu hỏi cứ thoắt ẩn thoắt hiện khiến bạn rơi vào tâm trạng lo lắng, bối rối phảng phất trên nét mặt bạn: Liệu rằng tôi có đủ nghị lực để đi trọn con đường mang tên “Tận Hiến” phía trước không? Liệu rằng tôi có thể hòa mình khi sống chung với mọi người hay không? Và tôi có bắt kịp theo nhịp sống của chủng viện với nguyên tắc vàng “giờ nào việc nấy” không? .v.v. Nhiều vấn đề khác khiến ta không thể không nghĩ suy.Chính vì thế, một hôm, đang khi Đức Giêsu đi đường cùng các môn đệ, thì có kẻ đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin theo”, Người trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”
Đức Giêsu nói với một người khác: “Anh hãy theo tôi!” Người ấy thưa: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã”. Đức Giêsu bảo: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa”.
Một người khác nữa lại nói: “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã”, Đức Giêsu bảo: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” (Lc 9, 57-62).
Sự toan tính làm mất sự trong sáng. Sự lo lắng làm giảm sự tâm huyết. Sự bối rối làm suy lòng nhiệt thành. Nhưng lời mời gọi: “Hãy theo Thầy” vẫn luôn vang lên và không ngừng vang lên.
Thiên Chúa ngỏ lời trước…
Khi dạo bước dọc ven biển hồ Galilê, Chúa Giêsu đã chủ động mở lời trước với hai anh em Anrê và Simon: “Các anh hãy theo tôi”. Người cũng gọi hai anh em nhà Dêbêđê là Giacôbê và Gioan (x Mt 4, 18-22). Đến Lêvi cũng vậy, Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi” (x Mt 9,9). Tới lượt Nathanaen cũng không ngoại lệ. Tuy Người không nói “anh hãy theo tôi” nhưng Người cũng là người nói trước tiên khi gặp ông: “Đây đích thực là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối.” (x Ga 1, 45-51)
Quả thật, Người làm chủ mọi tình huống, đảm nhận vai trò “người kéo màn” để cuộc đối thoại được dễ dàng diễn ra. Vả vậy, một khía cạnh nào đó, ơn gọi trước tiên được phát xuất từ Thiên Chúa. Mà phát xuất từ Thiên Chúa thì ơn gọi là một nhiệm mầu. Chúng ta không thể nào lý giải nổi vì sao Chúa chọn chúng ta được. Những câu hỏi: Tại sao Chúa chọn con mà không chọn người khác mặc dầu “con đây vốn những lỗi lầm, phận con yếu đuối mỏng manh, nào đâu có xứng hồng ân”? Chung quy chỉ có một giải đáp là: Chỉ vì Chúa muốn. Đơn giản thế thôi. Vì lẽ đó, người ta mới gọi chức Linh Mục là “Thiên Chức”. Nhưng như thế thì chỉ là điều kiện cần chứ chưa phải là điều kiền đủ. Và điều kiện đủ chính là:
…con người đáp lời sau.
Vốn dĩ, sức mạnh của con người hệ tại ở tự do. Thiên Chúa không thể đưa một người lên thiên đàng trong khi họ lại muốn xuống hỏa ngục. Ngài cũng không thể ép buộc ai tin vào Ngài khi họ lại không muốn đón nhận. Tự do được thể hiện ở quyền lựa chọn. Thiên Chúa tôn trọng quyền đó của con người.
Vì thế, nếu con người không đáp lời thì tiếng gọi trở nên hụt hẫng và bỏ ngỏ. Thánh Augustinô đã khẳng định: “Khi Chúa dựng nên con, Chúa không cần con nhưng khi Chúa muốn cứu độ con, Chúa lại cần đến con.” Thật vậy, ví như, chàng thành niên được Chúa mời gọi “hãy bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến đây theo Ta”. Anh đã khước từ tiếng gọi chỉ vì anh có nhiều của cải (x Mc 17-22). Khi chúng ta đã “có” thì khi đó chúng ta mới biết thế nào là khó khăn khi từ bỏ. Cho nên, cố nhân có câu: “Đồng tiền đi liền khúc ruột”. Vậy mấy ai dám từ bỏ khúc ruột của mình để chỉ theo đuổi một “Ơn gọi” mà chưa biết có đi đến cuối con đường hay không?
Nhưng mà, Chúa cần ta đáp lời để tiếng gọi được nên trọn vẹn. Do đó, điều đầu tiên chúng ta làm là hãy sẵn lòng đáp lại tiếng mời “hãy theo Thầy”. Còn những việc khác, Ngài sẽ ban sau để bạn được nên hoàn thiện hơn. Bạn chỉ cần xác tín rằng: Con đường Chúa dẫn bạn đi là con đường tốt nhất dành cho bạn và hãy vững tin vào quyền năng Chúa vì Ngài viết thẳng trên những đường cong.
Người dùng người ngộng nghiệu như Môisê để làm phát ngôn viên cho Người.
Người dùng người nóng nẩy và hấp tấp như Phêrô để làm người lãnh đạo Hội Thánh.
Người dùng người chuyên đi bắt đạo như Phaolô để làm người rao giảng Tin Mừng đầy nhiệt thành đến với dân ngoại.
Người dùng người ngu dốt như Gioan Maria Vianney để làm người “quản lý các mầu nhiệm của Thiên Chúa” đem nhiều người khô khan, nguội lạnh về với Chúa.
Và Người cũng dùng mỗi người chúng ta để phản chiếu dung mạo của Người cho mọi người nhận biết.
Chính lẽ đó, một khi Chúa đã gieo vào tâm hồn ta hạt mầm “ơn gọi” thì Ngài cũng gởi kèm cho chúng ta những phương thế để cho hạt giống đó nảy mầm. Bởi lẽ, Thiên Chúa luôn yêu thương con người một cách lạ lùng. Ngài mời gọi con người trên muôn vạn nẻo đường. Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người.
Lạy Chúa, con biết rằng cuộc đời của mỗi người trong chúng con là lịch sử của một ơn gọi. Mỗi người chúng con không phải là một con số trong hơn sáu tỉ người đang sống trên mặt đất, nhưng là một lịch sử cá biệt trong tình thương của Chúa. Tiếng Chúa gọi chỉ ngỏ với từng người mà thôi. Tên gọi của từng người có một âm vang đặc biệt trong tiếng gọi của Chúa. Mỗi người chỉ có thể nói: Thiên Chúa yêu thương tôi và chỉ mình tôi mà thôi…Trong muôn nghìn đau khổ của cuộc sống, con xin lặp lại lời tuyên xưng của thánh Gio-an tông đồ: “Thiên Chúa là tình yêu”, Ngài đang yêu con.
Con vẫn biết theo Thầy con sẽ khổ
Nhiều âu lo cay đắng với buồn phiền
Và chứa chan sầu khổ với triền miên
Nhưng không sợ, theo thầy con cứ bước
Sáng mở mắt con khẩn cầu tha thiết
Cho hôm nay con được bước theo Thầy
Trưa nắng gắt chân bước đã nhọc đầy
Con vẫn bước theo Thầy không dừng bước
Chiều ngã bóng dáng Thầy vẫn đi trước
Lối chân mòn con dõi bước theo sau
Hoàng hôn rơi bóng tối ngập mái đầu
Con cố bước theo Thầy không dừng bước
Thầy vẫn đi dáng khoan thai bước
Và trên vai thánh giá trĩu vai Thầy
Thầy dừng lại giơ tay con dìu bước
Con ngập ngừng…lo ngại con chồn chân
Không con ạ! Thầy con ta lại bước
Hãy theo Thầy và hãy vững lòng tin
Sóng biển kia một tiếng phán lặng im
Thì nghĩa lý sóng đời đâu có đáng?
Vâng thưa Thầy, con tin và phó thác
Hãy theo Thầy ước nguyện đời con đây
Và này đây thánh giá đặt vai Thầy
Con xin bước theo Thầy lên núi thánh. A-men.
(Không rõ tác giả)
Nguyện xin Mẹ Maria dìu những bước đầu tiên của anh em trên đường ơn gọi được vững chắc. Hãy dâng trọn đời mình bàn ta “từ mẫu” Mẹ để chúng ta hành trình cùng Mẹ.
Nguyễn Trọng Chức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét